Bài thơ: Làm Dâu Xứ Nghệ (lục bát)

Em về xứ Nghệ làm dâu
Ngày đêm mưa nắng dãi dầu nắng mưa
Trời chiều hay những buổi trưa
Mênh mông nắng nóng chiều mưa gió Lào

Gió Lào nắng lửa là bao
Lòng người xứ Nghệ xôn xao đón mời
Chè gay nổi tiếng một thời
Uống vào thơm ngọt một đời nhớ gay

Bao giờ về lại nơi đây
Xin người mãi nhớ chè gay gió Lào
Dù sao xứ Nghệ quê mình
Non xanh nước biếc hữu tình duyên quê

Sông Lam hát dặm nhớ về
Cho dù năm tháng mải mê vẫy vùng
Núi non điệp điệp trùng trùng
Ngàn đời còn nhớ người hùng Nghệ An

Điệu hò ví dặm sông Lam
Còn nghe vang mãi đêm rằm trên sông
Chọn trai xứ Nghệ làm chồng
Mong sao em hiểu cảm thông nhiều điều

Rằng người xứ Nghệ thân yêu
Rộng lòng mến khách những chiều đón đưa
Mần chi răng rứa ngày xưa
Còn ngày sau nữa đón đưa em về
Mai ngày về lại với quê
Cùng nhau duyên thắm bộn bề thân thương..!

Thơ Nghệ An: Ghé Thăm Đô Lương (song thất lục bát)

Đô Lương đó: miền quê tần tảo
Tình yêu thương lai láng dâng trào
Ngày xưa chống Pháp dâng cao
Toàn dân khởi nghĩa ào ào khắp nơi

Rồi về sau, tiếp đời chống mỹ
Tiền tuyến cần, nối tiếp cùng đi
Chiến tranh khốc liệt sá gì
Anh hùng, liệt sỹ,luôn ghi bảng vàng

Đập Ba Ra huy hoàng chiến thắng
Phà Xuân Như thông suốt hiên ngang
Đạn bom, đâu cản dễ dàng
Tinh thần quả cảm, sẵn sàng mọi nơi

Ai hiểu hết con người xứ Nghệ
Từng đoàn người, xa xứ đi B(bê)
Yêu nước Thống Nhất, say mê
Muôn lòng như một, chẳng hề bận tâm

Thắng lợi năm bảy lăm vang động
Cả Nam Bắc rợp bóng cờ hồng
Và rồi Nam Bắc chung lòng
Xây lại đất nước từ trong điêu tàn

Thăm Nghệ An, muôn lần xin nhớ
Về Đô Lương, ngắm cảnh đời thơ
Đô Lương ngày ấy bây giờ
Nhiều thay đổi lớn, đang chờ thành công

Người Đô Lương, tấm lòng hòa nhã
Mong mọi người hào hiệp ghé qua
Một là thăm lại quê nhà
Sau nữa viếng cảnh Ba Ra oai hùng

Thăm cho biết, mỗi vùng thay đổi
Biết cuộc đời đổi mới lên ngôi
Sông Lam bên lở, bên bồi
Cầu treo bắt nhịp cho đời nở hoa

Không danh lam, chẳng là thắng cảnh
Nhiều nơi người xưa để địa danh
Nhiều vùng thay đổi quá nhanh
Cũng mong nhiều khách bộ hành ghé chơi

Dân Đô Lương con người giản dị
Lòng hiếu khách đâu lắm nghĩ suy
Chè xanh, thơm ngọt lâm ly
Ấn tượng với khách những gì Đô Lương.

Thơ Nghệ An: Đô Lương Mến Khách (song thất lục bát)

Đô Lương vốn miền quê nồng hậu
Tình yêu thương nung nấu, đậm sâu
Dòng Lam hiền dịu từ lâu
Cuộc đời gắn kết ăn sâu cõi lòng

Ba Ra, nơi Sông Lam bẻ nhánh
Đi tới vùng đồng ruộng Yên Thành
Bao năm cày cấy an lành
Hai mùa chưa đủ, san dành mùa ba

Vùng thắng cảnh, điểm qua nơi chốn
Còn ẩn tàng chưa tỏ rõ hơn
Nước nóng, suối tận Giang Sơn
Nếu khai thác được, đâu hơn chốn này

Vùng Lam-Bồi, vui tươi mát mẻ
Nơi nghỉ ngơi, bổ, rẻ, khỏi chê
Có nhiều thứ đáng say mê
Dân tình nồng nhiệt, còn quê nào bằng

Có Sông Lam, Núi giăng thành dãy
Khi chỉnh tu, đẹp hãy là đây
Thăm các Bến, Bãi dâu đầy
Càng yêu, càng quý chốn này quê tôi

Đập Ba Ra đến rồi mới thấy
Nước chảy tràn xoắn lấy thành dây
Cá đua nhau vượt chốn này
Nhảy mãi không biết có ngày vựơt qua

Có thời gian kể ra nhiều điểm
Đình, Chùa Chiền, những chốn trang nghiêm
Chùa Bụt, Đền Mượu, ẩn tiềm
Nhiều điều bí ẩn, đã tìm hết đâu

Đền Thờ Cảnh, từ lâu nổi trội
Nhiều đình làng rất đẹp, dễ coi
Về Làng Phượng Kỷ ngắm soi
Nghề làm gạch ngói có đời rất xưa

Nghề nồi đất còn chưa kể tới
Xã Trù Sơn, tiếp với nhiều nơi
Còn nhiều nghề mọn trên đời
Thủ công, Mỹ nghệ, nhiều nơi lẫy lừng

Bánh đa Đà Sơn từng nổi đám
Xã Tràng Sơn: kẹo Lạc, bánh Lam
Nghệ nhân đâu kể nữ nam
Tủ chè, Nhà, cửa, đều làm đẹp, sang

Rất nhiều lắm, đâu mang kể đủ
Đến tận nơi mới tỏ thực hư
Quý khách xin chớ chần chừ
Nơi người mến khách, cũng như về nhà...

Thơ vui: Nịnh Vợ (lục bát)

Bài thơ Nịnh Vợ
Ra đời chẳng biết nịnh ai
Về nhà nịnh vợ đời trai đâu hèn
Người ta sống vội bon chen
Vì tiền luồn cúi ngợi khen hết lời

Ta chỉ biết nịnh vợ thôi
Một người con gái suốt đời vì ta
Ngược về ngày đó đã xa
Em là cô gái thiệt thà dễ thương

Sài Gòn bao bạn đồng hương
Em yêu trai bắc bình thường là anh
Bên nhau năm tháng tuổi xanh
Đến nay như trái trên cành ngọt thơm

Em lo manh áo chén cơm
Nuôi con vất vả sớm hôm tảo tần
Anh bôn ba khắp xa gần
Nửa đời lãng tử biết mần chi đâu

Mấy chục năm sống bên nhau
Tóc xanh nay đã ngả màu thời gian
Cuộc sống hạnh phúc bình an
Mình em chấp nhận kẻ gàn làm thơ.

Bài thơ: Cơn Mưa Chiều Mùa Hạ (thơ 5 chữ)

Bài thơ Cơn Mưa Chiều Mùa Hạ (thơ 5 chữ)
Cơn mưa chiều mùa hạ
Sao ấm áp dịu kỳ
Ngọt ngào bao hạnh phúc
Nước hôn vội bờ mi

Anh ... cơn mưa dào dạt
Một vòng tay tràn đầy
Bờ môi mềm dịu mát
Cho hồn em mê say

Cơn mưa về vội vã
Tiếng ai ru nồng nàn
Nhũng mềm đôi mắt lá
Giữa đất trời miên man

Tan theo từng hơi thở
Nhịp yêu thương vỗ về
Trái tim chiều nhung nhớ
Lòng ngập tràn trong mê.

Thơ vợ chồng: Món Quà Chúa Ban (bát ngôn)

Bài Thơ Món Quà Chúa Ban (bát ngôn)
Anh cứ khen em là người đẹp nhất
Em mỉm cười hỏi có thật không anh
Chỉ vậy thôi mà ánh mắt long lanh
Nụ cười tươi bao nếp nhăn tan hết

Thật vui thích em không còn mỏi mệt
Tất bật vội vàng vô bếp nấu ăn
Mặc cuộc đời còn đó những khó khăn
Được anh yêu bao nhọc nhằn không quản

Nhớ khi xưa lúc chúng mình làm bạn
Tình ta ngọt ngào lãng mạn bên nhau
Anh trao em say đắm nụ hôn đầu
Tình yêu đẹp mang sắc màu hạnh phúc

Sát cánh bên nhau mọi nơi mọi lúc
Cuộc sống đời thường cứ thực như mơ
Ta chung tay nuôi dạy các con thơ
Dẫu gian nan nhưng bây giờ vui vẻ

Các con lớn khôn vui lòng cha mẹ
Gia đình mình luôn mạnh khoẻ bình an
Một mái nhà xinh hạnh phúc ngập tràn
Em là món quà chúa ban anh đó.

Thơ buồn: Sáo Nhỏ Sang Sông (bát ngôn)

Bài Thơ Sáo Nhỏ Sang Sông (bát ngôn)
Em còn nhớ tuổi hồng ngày xưa ấy
Ta trắng trong như tờ giấy học trò
Sống vô tư không một gợn âu lo
Mình gặp nhau trên chuyến đò đi học

Áo dài trắng nơ hồng cài trên tóc
Anh gọi em là cô nhóc dễ thương
Mấy năm trôi qua đi học cùng đường
Bỗng một ngày thấy vấn vương nhung nhớ

Xe đạp cũ đã bao lần anh chở
Nhóc ngồi sau lưng, hỏi nhỏ mệt không
Anh lắc đầu nói bé nhẹ như bông
Bé mắc cỡ đôi má hồng mắt liếc

Mùa hè về hoa bằng lăng tím biếc
Cánh phượng thắm hồng là biết mùa thi
Tiếng ve sầu báo hiệu buổi chia ly
Em nghẹn ngào mắt ướt mi buồn bã

Ta chia tay một buổi chiều cuối hạ
Hoàng hôn buồn nhuộm tím cả sông quê
Con đò nghèo rời bến khuất chân đê
Sáo nhỏ sang sông không về bến cũ.

Thơ quê hương: Kiên Giang Mùa Hạ (bát ngôn)

Bài Thơ Kiên Giang Mùa Hạ (bát ngôn)
Lâu lắm rồi mới về với Kiên Giang
Biển vẫn thế vẫn mênh mang sóng vỗ
Chiều tháng sáu bỗng dưng cơn mưa đổ
Cơn mưa chiều cho nỗi nhớ nhân đôi

Hạt mưa xiên nghiêng mặn chát bờ môi
Nhìn con sóng lòng bồi hồi thương nhớ
Mưa bong bóng như tình xưa tan vỡ
Sóng biển dập dờn trăn trở tình ai

Rạch Giá một thời ta đã kề vai
Em dễ thương mái tóc dài mắt biếc
Anh vuốt tóc nói yêu em tha thiết
Như biển với bờ bất diệt ngàn năm

Tình chúng mình tưởng chẳng thể cách ngăn
Mặc cho bão giông khó khăn vất vả
Tới một ngày tình anh em gửi trả
Cất bước theo người dứt áo ra đi

Như con sóng kia theo cánh thiên di
Để cho bờ cát ướt mi buồn bã
Về đây ngắm cơn mưa đầu mùa hạ
Mưa ngoài trời sao ướt cả con tim.

Thơ buồn: Nếu!!!

Thơ buồn: Nếu!!!
Nếu..một ngày ta để lạc mất nhau
Anh sẽ buồn đau bạc màu mắt biếc
Trái tim hồng sẽ lặng im tê liệt
Nằm lạnh lùng chẳng tha thiết yêu ai

Nếu..một ngày ta vuột mất vòng tay
Lạnh không em..khi suốt một đời dài
Ta cô độc với tháng ngày hoang hoải
Đi tìm về miền ái mộng thơ ngây

Nếu..một ngày giữa biển đời sóng dậy
Cuốn hai ta đôi ngã..chảy ngược dòng
Em có tìm về bến cũ chờ mong
Hay khép chặt trái tim hồng cất bước

Anh muốn chơi trò..chữ tìm..mất..được
Chữ cuối cùng..vết xước cắt tim anh
Mất nhau rồi ai an ủi dỗ dành...
Đời là thế..manh mong làn sương mỏng.

Bài thơ: Chỉ mình anh thôi

Bài thơ: Chỉ mình anh thôi
Anh nhớ không mình đã từng hẹn ước
Một ngày gần nơi thung lũng tình yêu
Em xốn xang đếm từng vạt nắng chiều
Mong ngày gặp nghe điều anh sẽ nói
💜
Em tin rằng ngày đó anh sẽ tới
Với nụ cười như toả nắng trên môi
Câu đầu tiên anh sẽ nói ...Người ơi !
Anh nhớ em...nhớ rất nhiều ....Em hỡi !
💜
Mình bên nhau xoá tan bao hờn dỗi
Quên ngày dài quên đêm tối vụt qua
Chỉ yêu thôi ..và chỉ có đôi ta
Khoảng cách sẽ xoá nhoà bao niềm nhớ
💜
Em tin anh , xin anh đừng thất hứa
Trái tim này chan chứa chỉ mình anh
Hãy đến với em và trao những ngọt lành
Mọi yêu thương em dành anh tất cả !