![Kiên Giang Mùa Hạ (bát ngôn) Bài Thơ Kiên Giang Mùa Hạ (bát ngôn)](https://blogger.googleusercontent.com/img/b/R29vZ2xl/AVvXsEjuaOZGlaWp7g-ydMgasVtY2xWfHInPtZ0-bjpZyRh9Fygi3ILap9vFsVO_EM1QmXoSD70PsFWLxc2Ci2rTPxI5CxhTWO73hl2o29ddsAnLvjIJrHauJHPZ5-mx0JZy3Ow0KH-WsoQb4fo/s1600/bai-tho-kien-giang-mua-ha.jpg)
Biển vẫn thế vẫn mênh mang sóng vỗ
Chiều tháng sáu bỗng dưng cơn mưa đổ
Cơn mưa chiều cho nỗi nhớ nhân đôi
Hạt mưa xiên nghiêng mặn chát bờ môi
Nhìn con sóng lòng bồi hồi thương nhớ
Mưa bong bóng như tình xưa tan vỡ
Sóng biển dập dờn trăn trở tình ai
Rạch Giá một thời ta đã kề vai
Em dễ thương mái tóc dài mắt biếc
Anh vuốt tóc nói yêu em tha thiết
Như biển với bờ bất diệt ngàn năm
Tình chúng mình tưởng chẳng thể cách ngăn
Mặc cho bão giông khó khăn vất vả
Tới một ngày tình anh em gửi trả
Cất bước theo người dứt áo ra đi
Như con sóng kia theo cánh thiên di
Để cho bờ cát ướt mi buồn bã
Về đây ngắm cơn mưa đầu mùa hạ
Mưa ngoài trời sao ướt cả con tim.