Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ Nghệ An - Thơ tình xứ Nghệ. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thơ Nghệ An - Thơ tình xứ Nghệ. Hiển thị tất cả bài đăng

Bài thơ: Làm Dâu Xứ Nghệ (lục bát)

Em về xứ Nghệ làm dâu
Ngày đêm mưa nắng dãi dầu nắng mưa
Trời chiều hay những buổi trưa
Mênh mông nắng nóng chiều mưa gió Lào

Gió Lào nắng lửa là bao
Lòng người xứ Nghệ xôn xao đón mời
Chè gay nổi tiếng một thời
Uống vào thơm ngọt một đời nhớ gay

Bao giờ về lại nơi đây
Xin người mãi nhớ chè gay gió Lào
Dù sao xứ Nghệ quê mình
Non xanh nước biếc hữu tình duyên quê

Sông Lam hát dặm nhớ về
Cho dù năm tháng mải mê vẫy vùng
Núi non điệp điệp trùng trùng
Ngàn đời còn nhớ người hùng Nghệ An

Điệu hò ví dặm sông Lam
Còn nghe vang mãi đêm rằm trên sông
Chọn trai xứ Nghệ làm chồng
Mong sao em hiểu cảm thông nhiều điều

Rằng người xứ Nghệ thân yêu
Rộng lòng mến khách những chiều đón đưa
Mần chi răng rứa ngày xưa
Còn ngày sau nữa đón đưa em về
Mai ngày về lại với quê
Cùng nhau duyên thắm bộn bề thân thương..!

Thơ Nghệ An: Ghé Thăm Đô Lương (song thất lục bát)

Đô Lương đó: miền quê tần tảo
Tình yêu thương lai láng dâng trào
Ngày xưa chống Pháp dâng cao
Toàn dân khởi nghĩa ào ào khắp nơi

Rồi về sau, tiếp đời chống mỹ
Tiền tuyến cần, nối tiếp cùng đi
Chiến tranh khốc liệt sá gì
Anh hùng, liệt sỹ,luôn ghi bảng vàng

Đập Ba Ra huy hoàng chiến thắng
Phà Xuân Như thông suốt hiên ngang
Đạn bom, đâu cản dễ dàng
Tinh thần quả cảm, sẵn sàng mọi nơi

Ai hiểu hết con người xứ Nghệ
Từng đoàn người, xa xứ đi B(bê)
Yêu nước Thống Nhất, say mê
Muôn lòng như một, chẳng hề bận tâm

Thắng lợi năm bảy lăm vang động
Cả Nam Bắc rợp bóng cờ hồng
Và rồi Nam Bắc chung lòng
Xây lại đất nước từ trong điêu tàn

Thăm Nghệ An, muôn lần xin nhớ
Về Đô Lương, ngắm cảnh đời thơ
Đô Lương ngày ấy bây giờ
Nhiều thay đổi lớn, đang chờ thành công

Người Đô Lương, tấm lòng hòa nhã
Mong mọi người hào hiệp ghé qua
Một là thăm lại quê nhà
Sau nữa viếng cảnh Ba Ra oai hùng

Thăm cho biết, mỗi vùng thay đổi
Biết cuộc đời đổi mới lên ngôi
Sông Lam bên lở, bên bồi
Cầu treo bắt nhịp cho đời nở hoa

Không danh lam, chẳng là thắng cảnh
Nhiều nơi người xưa để địa danh
Nhiều vùng thay đổi quá nhanh
Cũng mong nhiều khách bộ hành ghé chơi

Dân Đô Lương con người giản dị
Lòng hiếu khách đâu lắm nghĩ suy
Chè xanh, thơm ngọt lâm ly
Ấn tượng với khách những gì Đô Lương.

Thơ Nghệ An: Đô Lương Mến Khách (song thất lục bát)

Đô Lương vốn miền quê nồng hậu
Tình yêu thương nung nấu, đậm sâu
Dòng Lam hiền dịu từ lâu
Cuộc đời gắn kết ăn sâu cõi lòng

Ba Ra, nơi Sông Lam bẻ nhánh
Đi tới vùng đồng ruộng Yên Thành
Bao năm cày cấy an lành
Hai mùa chưa đủ, san dành mùa ba

Vùng thắng cảnh, điểm qua nơi chốn
Còn ẩn tàng chưa tỏ rõ hơn
Nước nóng, suối tận Giang Sơn
Nếu khai thác được, đâu hơn chốn này

Vùng Lam-Bồi, vui tươi mát mẻ
Nơi nghỉ ngơi, bổ, rẻ, khỏi chê
Có nhiều thứ đáng say mê
Dân tình nồng nhiệt, còn quê nào bằng

Có Sông Lam, Núi giăng thành dãy
Khi chỉnh tu, đẹp hãy là đây
Thăm các Bến, Bãi dâu đầy
Càng yêu, càng quý chốn này quê tôi

Đập Ba Ra đến rồi mới thấy
Nước chảy tràn xoắn lấy thành dây
Cá đua nhau vượt chốn này
Nhảy mãi không biết có ngày vựơt qua

Có thời gian kể ra nhiều điểm
Đình, Chùa Chiền, những chốn trang nghiêm
Chùa Bụt, Đền Mượu, ẩn tiềm
Nhiều điều bí ẩn, đã tìm hết đâu

Đền Thờ Cảnh, từ lâu nổi trội
Nhiều đình làng rất đẹp, dễ coi
Về Làng Phượng Kỷ ngắm soi
Nghề làm gạch ngói có đời rất xưa

Nghề nồi đất còn chưa kể tới
Xã Trù Sơn, tiếp với nhiều nơi
Còn nhiều nghề mọn trên đời
Thủ công, Mỹ nghệ, nhiều nơi lẫy lừng

Bánh đa Đà Sơn từng nổi đám
Xã Tràng Sơn: kẹo Lạc, bánh Lam
Nghệ nhân đâu kể nữ nam
Tủ chè, Nhà, cửa, đều làm đẹp, sang

Rất nhiều lắm, đâu mang kể đủ
Đến tận nơi mới tỏ thực hư
Quý khách xin chớ chần chừ
Nơi người mến khách, cũng như về nhà...